THÁO BỎ LĂNG KÍNH THÀNH KIẾN, NHÌN ĐỜI BẰNG TÂM AN LẠC

“Khi ta nhìn thế giới qua lớp kính bụi bặm của định kiến, thì dù cảnh có đẹp đến đâu, ta vẫn chỉ thấy toàn điều xấu.”

1. CÂU CHUYỆN CHIẾC KHUNG CỬA SỔ BỤI

Có đôi vợ chồng trẻ vừa chuyển đến khu phố mới.
Một sáng, khi đang ăn điểm tâm, người vợ nhìn ra ngoài cửa sổ và thấy bà hàng xóm phơi một tấm vải.

Cô bĩu môi:

“Tấm vải kia bẩn thật! Bà ấy không biết giặt à? Chắc phải đổi loại xà phòng khác thì mới sạch nổi.”

Người chồng chỉ im lặng.
Ngày này qua ngày khác, cô vợ vẫn lặp lại lời chê bai mỗi khi thấy bà hàng xóm phơi đồ.

Cho đến một buổi sáng nọ, cô ngạc nhiên reo lên:

“Anh nhìn kìa! Hôm nay tấm vải bà ấy giặt sạch thật. Ai dạy bà ấy nhỉ?”

Người chồng mỉm cười:

“Không ai cả, sáng nay anh chỉ lau lại kính cửa sổ nhà mình thôi.”


2. CÁI BẨN KHÔNG Ở NGOÀI, MÀ Ở TRONG TÂM

Câu chuyện ấy thật đơn giản, nhưng sâu sắc.
Trong cuộc sống, không phải thế giới này quá đục, mà là tấm kính trong tâm ta đã mờ.

Ta thường nhìn đời qua lăng kính của cảm xúc, định kiến và ký ức tổn thương, để rồi tự kết luận rằng:
– Người khác xấu,
– Cuộc đời bất công,
– Thế giới đầy những điều giả dối.

Nhưng kỳ thực, điều ta thấy chỉ là phản chiếu của tâm mình.

Khi tâm ta an, thế giới hiền hòa.
Khi tâm ta loạn, cả trời đất cũng nghiêng ngả.

 


3. TÂM TRẠNG QUYẾT ĐỊNH CÁCH TA NHÌN CUỘC ĐỜI

Khi vui, ta thấy mọi người đều dễ thương.
Khi buồn, chỉ một lời vô ý cũng đủ khiến ta tổn thương.
Lúc bình an, ta có thể mỉm cười với lỗi lầm của kẻ khác;
nhưng khi sợ hãi hay phiền não, ta lại phóng đại mọi điều nhỏ nhặt thành bão tố.

Thế nên, người khôn không phải là người luôn đúng, mà là người biết điều chỉnh tâm mình để nhìn đời đúng.


4. HAI CẶP KÍNH: MÀU HỒNG VÀ MÀU ĐEN

Chúng ta ai cũng có hai cặp kính:

  • Một cặp màu hồng để nhìn người mình yêu thích – mọi thứ họ làm đều dễ thương.

  • Một cặp màu đen để nhìn người mình không ưa – dù họ có tốt mấy ta cũng thấy giả dối.

Định kiến khiến ta mù quáng, không còn thấy được bản chất thật của sự việc.
Và khi yêu mù quáng hay ghét cực đoan, cả hai đều dẫn đến khổ đau.

“Cặp kính màu hồng khiến ta tự dối lòng,
Cặp kính màu đen khiến ta tự hành hạ mình.”


5. KHI TA PHÁN XÉT NGƯỜI KHÁC – LÀ LÚC TA BỘC LỘ BẢN THÂN

Khi ta chỉ trích người khác, ta đang gieo năng lượng tiêu cực không chỉ vào họ mà cả chính mình.
Người nghe ta cũng cảm nhận sự nặng nề ấy, và họ sẽ đối xử lại với ta theo đúng năng lượng mà ta tỏa ra.

Phê phán người khác không làm ta tốt hơn –
Nó chỉ tước đi bình an trong lòng và khiến ta xấu đi trong mắt mọi người.

“Mỗi khi ta nói về lỗi của người khác,
là ta đang mang rác của họ về cất trong nhà mình.”


6. ĐỪNG ĐỂ THÀNH KIẾN LẤY ĐI TUỔI TRẺ CỦA TÂM HỒN

Thời gian, áp lực, và nỗi sợ khiến ta mất dần cái nhìn trong sáng thuở ấu thơ.
Ta không còn dễ cười, dễ tha thứ, dễ hạnh phúc như xưa.
Ta đánh mất đứa trẻ hồn nhiên trong chính mình,
đánh mất khả năng nhìn người khác bằng đôi mắt trong veo không phán xét.

Rồi ta đổ lỗi cho đời, cho người…
Nhưng thật ra, thủ phạm chính là những cặp kính đầy bụi định kiến mà ta chưa dám tháo bỏ.


7. THÁO CẶP KÍNH RA – VÀ NHÌN LẠI THẾ GIỚI BẰNG ÁNH MẮT MỚI

Chỉ cần một lần dám lau sạch lớp bụi trong tâm,
ta sẽ thấy cuộc đời chưa bao giờ cạn điều tốt đẹp.

Thế giới vốn không đen trắng,
chỉ là tâm ta nhuộm màu gì, cảnh vật sẽ mang màu ấy.

“Khi lau sạch tấm kính của tâm hồn,
thế giới sẽ hiện ra lấp lánh như thuở ban đầu.”

Hạnh phúc thật ra không nằm ở việc có bao nhiêu,
mà ở cách ta nhìn mọi thứ quanh mình.


8. KẾT LUẬN – SỐNG MỘT CUỘC ĐỜI KHÔNG THÀNH KIẾN

Cuộc đời này ngắn lắm.
Đừng phí hoài năng lượng quý giá của mình để soi xét, phán xét, hay ghét bỏ.
Hãy dành nó cho việc hiểu, thương, và tha thứ.

Khi ta không còn vội phán đoán,
ta sẽ thấy trong mỗi người đều có phần tốt đẹp đáng để học hỏi.
Và khi tâm ta trong sáng,
cuộc đời – dẫu đơn giản – cũng sẽ trở nên tuyệt đẹp.


Tổng hợp bởi The Sungate Keidi Horoscopes

Tử vi – Phong thủy – Gieo quẻ Tarot/Dịch lý – Thiết kế logo hợp mệnh
Theo dõi bài chia sẻ và video mỗi ngày tại Facebook:
 [Tử vihoặc [Phong thủy]

Bài viết khác